Nữ Sinh Được Tôi Chu Cấp Nhưng Lại Cướp Chồng Tôi
Chương 2

🌟 Tham gia nhóm Facebook!
🤝 Cập nhật thông tin mới, chia sẻ mỗi ngày và kết nối cộng đồng!
🎉 Nhấn để tham gia ngay 😄
4
Chưa kịp nghĩ xem phải xử lý Trương Thiến thế nào, cô ta đã tự mình tìm đến tận cửa.
“Chị ơi, chị với anh còn mấy hôm nữa mới về quê ăn Tết đúng không?”
Tôi gật đầu.
Cô ta cười ngọt ngào:
“Vậy… em có thể đến nhà chị ở nhờ mấy hôm được không?”
Trong một giây, tôi thực sự nghi ngờ mình bị nghe nhầm.
Nhưng rồi, Trương Thiến bắt đầu trình bày lý do.
Cô ta nói vì vấn đề thực tập nên cần ở lại thành phố vài ngày, trong khi trường yêu cầu sinh viên rời ký túc xá ngay ngày mai, chẳng còn nơi nào để đi, nên muốn đến nhà tôi ở nhờ vài hôm.
Tôi với cô ta chẳng họ hàng thân thích gì, vậy mà mặt dày mở miệng xin ở nhờ.
Nghĩ đến cái tài khoản Xiaohongshu sống ảo của cô ta, tôi càng cảm thấy chuyện này không đơn giản.
Trương Thiến thì cứ ra vẻ tủi thân, mắt rưng rưng, giọng nghẹn ngào cầu xin.
“Chị ơi, em không ở không đâu ạ, em sẽ làm việc nhà, coi như chị thuê giúp việc vài hôm nha?”
Thật ra từ sau cái lần cô ta mở miệng gọi chồng tôi là “anh Từ”, tôi đã chẳng còn chút thiện cảm nào.
Nếu cô ta đã tự nguyện làm giúp việc, tôi càng muốn xem thử cô ta định giở trò gì.
Dù sao cũng là người ngoài vào nhà, tôi vẫn hỏi ý kiến của Từ Dương.
Anh chỉ phất tay trả lời đúng hai chữ:
“Tùy em.”
Thế là tôi đồng ý để Trương Thiến đến ở nhờ.
Chẳng phải tôi mềm lòng, mà là tò mò — muốn xem cô ta còn định bày trò gì nữa.
5
Sau khi Trương Thiến dọn đến nhà, cô ta tỏ ra vô cùng nhiệt tình.
Chủ động dọn dẹp, còn xuống bếp nấu bữa tối.
Tối đó Từ Dương vừa về đến nhà, vừa nhìn thấy mâm cơm dọn sẵn trên bàn ăn, liền ngạc nhiên ngẩng đầu hỏi tôi:
“Em vừa đi mua đồ ăn về à?”
Tôi còn chưa kịp trả lời, Trương Thiến đã bưng bát canh cuối cùng từ bếp bước ra,
khuôn mặt cười tươi như hoa:
“Anh ơi, đúng lúc quá, em vừa mới nấu xong canh. Anh tranh thủ ăn nóng cho ấm bụng nha~”
Từ Dương chẳng thèm nhìn cô ta lấy một cái.
Vừa vứt cặp xuống ghế, anh lao ngay đến ôm lấy tôi đang ngồi ở sofa:
“Sao không đi mua ở Hi Lai Ký? Em nói thèm phở xào thịt bò mà?”
Từ Dương biết tôi không thích nấu ăn.
Nếu anh rảnh sẽ tự tay nấu, còn không thì hai đứa đi ăn hoặc mua về.
Thế nên chuyện trên bàn có cơm tự nấu, đúng là chuyện lạ.
Còn Trương Thiến thì bị phớt lờ hoàn toàn, đứng lạc lõng như không khí.
Từ Dương từ đầu đến cuối không thèm nhìn cô ta một lần.
Trong bữa cơm, Trương Thiến không ngừng gắp thức ăn cho Từ Dương, lại còn lắm lời châm chọc:
“Anh ơi, em thấy bếp nhà chị mới lắm luôn á, chị chắc ít nấu ăn lắm nhỉ?
Bà em hay nói, phụ nữ biết chăm sóc dạ dày của đàn ông thì mới gọi là đảm đang đó~”
Tôi đang ăn mà suýt nghẹn.
Lời này không phải đang bóng gió mỉa mai tôi không biết nấu ăn, không phải người vợ giỏi giang đó sao?
Tôi còn đang định phản bác thì Từ Dương đã giành lời trước, nói câu nào chí mạng câu đó:
“Em không biết à? Dầu mỡ gây hại da phụ nữ đó. Học đại học mà không hiểu chuyện này à?
Chỉ đàn ông vô dụng mới bắt vợ chứng minh đảm đang bằng việc nấu nướng.”
Nói xong, anh đẩy chén cơm đầy thức ăn trước mặt ra xa, nhíu mày nhắc:
“Lần sau nhớ chuẩn bị đũa gắp riêng.
Anh không sợ gì, chỉ sợ khuẩn HP từ người khác ngoài vợ anh thôi.”
Mặt Trương Thiến lúc đỏ lúc xanh, biểu cảm đặc sắc vô cùng.
Tôi phải gồng hết sức mới không cười phá lên tại chỗ.
Từ Dương mắng người đúng là gọn gàng sắc lẹm.
Không hổ là chồng tôi.
6
Bữa tối kết thúc, Từ Dương liền vào thư phòng làm việc.
Mãi đến khi tôi ra nhắc: “Buồn ngủ rồi đó nha~”
Anh mới ngẩng lên nói:
“Em vào ngủ trước đi. Cuối năm việc nhiều, anh làm xong sẽ vào với em.”
Tôi cũng không làm bộ làm tịch, quay đầu vào phòng.
Lấy điện thoại ra, mở Xiaohongshu (Tiểu Hồng Thư), thì thấy Trương Thiến vừa đăng bài mới.
Ảnh chụp chính là căn bếp nhà tôi,
Cùng vài món cô ta nấu tối nay.
Món ăn được chỉnh màu long lanh, trông ngon mắt, vừa đăng đã thu hút không ít fan nữ nhỏ tuổi vào tung hoa:
「Tiểu tiên nữ thật đảm đang, nấu cho anh Từ đúng không?」
Trương Thiến trả lời ngay:
「Muốn giữ trái tim đàn ông, phải giữ được dạ dày anh ấy trước.」
Tôi xem mà muốn cười đến nội thương.
Cô ta không thấy nhục à?
Có nhan sắc, có kỹ năng như vậy, đường đường chính chính tìm người yêu không được sao?
Hay rảnh đến nỗi chỉ biết ngày ngày mơ tưởng chồng người khác?
Đang mắng thầm trong bụng, điện thoại lại vang lên – là thông báo kết nối camera.
Tôi mở ra xem…
Cảnh tượng trước mắt khiến tôi suýt nữa nôn luôn tại chỗ.
Trương Thiến quấn độc một chiếc khăn tắm, mặt mày hoang mang đứng trước cửa thư phòng:
“Anh… Em xin lỗi, em không quen đường, đi nhầm phòng…”
Vãi cả thật sự.
Phòng giúp việc ở sát bếp bên đông, thư phòng ở cuối hành lang bên tây.
Một trời một vực mà cô ta dám mở mồm nói đi nhầm phòng?
Tôi đè nén lửa giận, muốn xem Từ Dương phản ứng ra sao.
Từ Dương nhìn cô ta bằng ánh mắt khinh thường, giọng lạnh tanh:
“Phía Nam thành phố còn thiếu gái đứng đường,
Nếu em thật sự phát tình thì cút ra đó mà đứng.
Đừng có làm bẩn nhà tôi.”
Trương Thiến sững người tại chỗ.
Có lẽ cô ta không ngờ, mình trơ trẽn như vậy rồi mà Từ Dương vẫn không xiêu lòng.
Từ Dương mặt lạnh như băng, còn phun ra thêm hai chữ:
“Xui xẻo.”
Trương Thiến không chịu nổi nữa, mắt đỏ hoe, quay đầu chạy biến.
(Hết Chương 2)
Bấm vào trang bên dưới tiếp theo chọn vào nút theo dõi nhận truyện mới nhất
cảm ơn mọi người nhìu ạ 🫰🫰🫰 🥰🥰🥰