Cú Lừa Hôn Nhân
Chương 12
“Chuyện này bị người thích lo chuyện bao đồng đăng lên mạng, thành hot search trong thành phố, một thời gian, cả nhà Trương Dương trở thành trò cười cho thiên hạ. Mẹ Trương Dương vẫn không phục, lên mạng đăng bài viết nói con dâu trước của mình thế này thế kia ôn hòa hiền thục hiểu chuyện, bóng gió nói cô bé kia không tốt. Lần này cư dân mạng không chịu nổi nữa, tràn vào khu bình luận của bà ấy, bây giờ mẹ Trương Dương đến xuống lầu nhảy đầm cũng không dám. Trước đây, mẹ chồng tôi khi chúng tôi đặt nhà hàng tầm trung còn tiếc tiền, vậy mà lại tấm tắc khen khách sạn cao cấp này: “Việc trọng đại cả đời con trai tôi, phải có mặt mũi chứ, khách sạn này tốt, tôi thích, hai đứa cứ yên tâm đặt đi.”
“Như Tạ” – Dì vẫn thao thao bất tuyệt chia sẻ với tôi về tình cảnh thê thảm hiện tại của nhà Trương Dương, tôi vừa cười vừa kể lại cho bố mẹ nghe, họ đều vui vẻ.
Sau này, bạn học chung đại học kể lại rằng, Trương Dương vì bị mọi người chế nhạo, không tìm được việc làm, cộng thêm mẹ và chị gái anh ta áp bức, trong lúc tuyệt vọng đã nhảy lầu tự tử. Ai ngờ đâu không chết, mà lại bị gãy một chân, sau này chỉ có thể ngồi xe lăn.
Anh ta nhờ bạn học nhắn với tôi rằng, dù tôi không thể sinh con, anh ta cũng chấp nhận, chỉ cầu xin tôi quay lại bên anh ta.
Tôi nhờ bạn học gửi lại cho anh ta hai chữ: “Cút đi.”
Người gặp chuyện vui tinh thần sảng khoái, công việc của tôi ở chi nhánh càng làm càng thuận lợi, Tổng giám đốc cho tôi về trụ sở chính tham gia phỏng vấn thăng chức. Tôi thuận lợi vượt qua buổi phỏng vấn, sau khi thăng chức tăng lương, liền lang thang không mục đích trong thành phố tôi lớn lên này.
Khi đi đến công viên, từ xa nhìn thấy bóng lưng một người đang lục thùng rác rất quen thuộc, đến gần thì thấy, hóa ra là mẹ của Trương Dương.
Bà ta nhận ra có người đến gần, vội vàng ôm chặt chiếc túi vải bẩn thỉu trong lòng, ngẩng đầu lên vẻ hoảng sợ, nhíu mày nhìn tôi một lúc, rồi ngập ngừng lên tiếng: “Miên Miên, Miên Miên, con ra ngoài giải khuây xong rồi à? Trương Dương vẫn luôn đợi con đấy. Con gái ngoan, đi, mẹ đưa con về nhà, dù con không thể sinh con, Trương Dương nhà chúng ta cũng không chê con đâu.”
Bảo vệ tuần tra công viên vội vàng kéo tôi ra phía sau: “Này bà cụ, bà làm sao thế? Hễ thấy cô gái nào xinh xắn một chút là bà lại muốn đưa về nhà làm con dâu cho con trai bà, còn nói người ta không thể sinh con. Nếu không phải thấy bà có vấn đề về thần kinh thì tôi đã đuổi bà đi lâu rồi.”
Mẹ Trương Dương co rúm người lại, quay đầu ôm chặt chiếc túi vải trong lòng rồi bỏ chạy.
Bảo vệ hỏi tôi có bị dọa không, sau khi xác nhận tôi không sao, anh ta mới thở dài nói: “Bà cụ đó cũng đáng thương, con trai bà ấy bị què một chân, vậy mà khi con gái bà ấy đẩy con trai bà ấy ra đường cái mua đồ, bà ấy lại cố ý lái xe lăn điện, đ.â.m vào con gái mình rồi cùng lao vào gầm xe tải, c.h.ế.t ngay tại chỗ. Bà cụ mất đi cả con trai lẫn con gái, không chịu nổi cú sốc, hóa điên. Hai đứa cháu ngoại bị bố chúng đón đi rồi, bà ấy ngày nào cũng ở công viên này lục thùng rác, gặp cô gái nào cũng gọi là Miên Miên.”
Cảm ơn người bảo vệ tốt bụng xong, tôi bắt xe đến sân bay, mua vé chuyến bay gần nhất về Đại Lý. Nơi đó xuân về hoa nở, có bố mẹ đáng yêu của tôi.
Nếu không cần thiết, tôi sẽ không quay trở lại thành phố khiến tôi đau lòng này nữa.
(Đã hết truyện)
ANH ẤY TỪNG LÀ HỌC BÁ CỦA TÔI (đọc thử truyện)
📌 Đề xuất truyện hay có thể loại tương tự:
Ngôn Tình,
Hiện Đại,
Chiếc nhẫn rơi xuống gầm giường, đang cùng em họ nghĩ cách lấy ra thì lỡ tay bấm gọi cho bạn trai cũ.
Em họ nằm rạp dưới đất.
“Vào sâu chút nữa, mạnh lên!”
Tôi nói.
“Không được rồi! Nhanh lên đi!”
Trong bữa tiệc, anh chàng doanh nhân trẻ đầy triển vọng im lặng không nói gì, chỉ đỏ ngầu mắt, bóp nát ly rượu trên tay.
1
Chuyện bắt đầu từ việc thằng em không ra gì làm hỏng tai nghe của tôi rồi đến xin lỗi.
Đang nói dở thì nó đột nhiên nổi điên, trượt tới ôm chặt lấy chân tôi —
“Chị ơi ——”
“Rắc ——”
Tiếng kêu thảm thiết của nó vang lên cùng lúc với tiếng giường sập cái rầm.
Tôi: …
Nó: …
“Tôi vừa nghe thấy gì ấy.” Linh Dã nói.
Tôi cười mỉm.
“Cậu biết Hồ Đào sắp đính hôn rồi chứ.”
“Biết… biết mà.”
“Nhẫn đính hôn của Hồ Đào đang ở chỗ tôi.”
“……”
“Nó rơi ngay cạnh đầu giường.”
“……”
“Vừa rồi rớt xuống gầm giường luôn rồi.”
“……”
Cuối cùng Linh Dã đành nằm sấp dưới đất, cầm điện thoại soi đèn, mông vểnh lên tìm loạn xạ.
“Cậu đúng là… vô dụng.” Tôi nghiến răng nghiến lợi, gồng hết sức nâng giường lên. “Tìm được chưa?”
Tại sao tôi lại phải là người nâng chứ?
“Không được, sắp chạm trần rồi.” Linh Dã nói.
“Vào sâu thêm chút nữa.”
“Gần tới rồi, gần tới rồi.”
“Không được rồi, hết sức rồi.”
“Cố lên, sắp được rồi mà!”
“Tôi không được nữa rồi, chịu hết nổi rồi, nhanh lên đi.”
Tôi nghiến răng.
Ngay giây cuối cùng trước khi tôi kiệt sức buông tay, Linh Dã chui ra khỏi gầm giường, tay cầm hộp nhẫn, cười rạng rỡ.
“Tìm được rồi!”
“Rắc ——”
?
Tôi quay lại thì chỉ thấy “xác” điện thoại của mình.
“Cậu vừa rồi… dùng điện thoại của tôi để soi đèn hả?”
Linh Dã lúng túng cất hộp nhẫn, định chuồn.
“Linh —— Dã ——!”
“Xin lỗi chị ơi điện thoại em hỏng rồi, em đang tính nhờ chị tài trợ một cái mà á á á á á ——”
2
Chiếc nhẫn của Hồ Đào cuối cùng cũng được trả lại an toàn.
“Bản thiết kế nhẫn của cậu tôi đã sửa tới lần thứ 8 rồi đó. Xem đi.”
Hồ Đào cầm nhẫn, chẳng thèm nhìn.
“Tôi còn không tin cậu chắc? Linh đại thiết kế sư ~ cậu cũng biết tôi tính nết thất thường, nghĩ gì làm nấy mà.”
Tôi chẳng khách sáo, lườm cô ta một cái rõ dài.
Hồ Đào cũng không để tâm, cười nói:
“Cậu biết hôm qua tớ gặp ai không?”
“Ai vậy?” Tôi hỏi, không mấy quan tâm.
“Cố Nghiễn Chu đấy.” Hồ Đào nhướng mày, đôi mắt xếch như hồ ly đầy vẻ trêu chọc. “Cậu không biết đâu, hôm qua ở tiệc trưa, anh ta nghe điện thoại xong liền bóp nát luôn cái ly rượu.”
“Mọi người đều đoán thử xem ai gọi mà làm anh ta mất bình tĩnh như vậy.” Hồ Đào nói tiếp, “Theo tớ nghĩ ấy, ngoài cậu ra tớ thật sự không nghĩ được ai khác…”
“Anh ta có vị hôn thê rồi.” Tôi thu lại nụ cười, giọng bình thản.
“À, tiếc thật. Tớ đoán sai rồi.” Hồ Đào bĩu môi.
3
Tôi và Cố Nghiễn Chu từng ở bên nhau.
Là kiểu chuyện cũ rích “tiếng sét ái tình, con gái chủ động theo đuổi con trai”.
Năm lớp 11, tôi là học sinh mới chuyển đến, chẳng có gì nổi bật, còn Cố Nghiễn Chu thì là “thần học” luôn đứng đầu bảng thành tích toàn khối.
Lần đầu gặp anh, là ở hiệu sách cũ gần trường.
Lúc đó tôi bị giáo viên chủ nhiệm hối đi mua “Hồng Lâu Mộng”. Chiều muộn cuối thu, cửa kính mờ hơi nước, nhưng vẫn thấy rõ bóng dáng bình thản của chàng trai bên trong.
Anh mặc chiếc sơ mi bạc màu vì giặt nhiều, đang đứng trên thang ba chân sắp xếp mấy quyển trên kệ cao. Vừa cúi xuống, gáy trắng ngần lộ ra một đoạn, dưới ánh đèn vàng ấm áp của tiệm sách nhẹ nhàng lay động.
Tôi ôm quyển “Hồng Lâu Mộng”, như bị ma xui quỷ khiến mà lên tiếng:
“Có còn cuốn ‘Hồi Ức Sao Năm’ của Vosgescheid không?”
Anh nghiêng đầu nhìn tôi.
Người ta nói mắt của người yêu như đại dương thứ tám, đôi mắt anh rõ ràng lạnh nhạt mà lại nguy hiểm, cuốn hút chết người.
Thấy anh nhìn sang, tôi luống cuống bổ sung:
“Tôi tìm không thấy.”
Anh từ trên thang bước xuống, đi tới một kệ khác, rút ra một cuốn, xoay người lại. Hàng mi dài đổ bóng như quạt nhỏ dưới mắt.
“Cuốn cuối cùng.”
Giọng lạnh lùng.
Chúa ơi.
Quá gian lận luôn ấy.
Cuối cùng tôi ôm hai quyển rời hiệu sách. Trong đầu cứ lặp đi lặp lại chiếc bảng tên trước ngực anh, ba chữ “Cố Nghiễn Chu” viết nét cứng cáp, có lực.
Tôi nhận ra đây chính là “huyền thoại học bá A Trung” mà người ta đồn đại.
Đẹp trai thật.
Ý tôi là… cuốn sách ấy.
Từ hôm đó, tôi bắt đầu cuộc sống ba điểm “trường – hiệu sách – nhà”.
Ai bảo chứ, làm fangirl nhan sắc cũng cần tự giác rèn luyện.
Ngày đầu tiên, tôi lén nhìn anh.
Ngày thứ hai, tôi lén nhìn anh.
Ngày thứ ba, tôi lén nhìn anh.
…
Ngày thứ mười, đám đông dần tan, anh bước tới trước mặt tôi.
“Lâm Niệm.”
Trang sách trên tay tôi giật mạnh, tôi hoảng hốt lấy sách che mặt.
“Cậu, cậu sao biết…”
Cố Nghiễn Chu giọng vẫn thản nhiên:
“Tôi là hội trưởng hội học sinh, hồ sơ của mỗi học sinh đều có ghi.”
“Kỳ này toán cậu không qua, còn chưa đầy một tháng nữa là thi cuối kỳ. Khuyên cậu nên dành thêm thời gian ôn tập.”
4
“Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha!”
Đó là tiếng cười không chút nể nang của Hồ Đào.
Bấm vào trang bên dưới tiếp theo chọn vào nút theo dõi nhận truyện mới nhất
cảm ơn mọi người nhìu ạ 🫰🫰🫰 🥰🥰🥰
